After visiting Linh Ứng Pagoda, I continued my journey up the winding roads of Sơn Trà Peninsula with my Xanh SM guide and driver to reach Bàn Cờ Peak—also known as Chessboard Peak.
At about 700 meters above sea level, it's considered the highest point in Da Nang, offering breathtaking panoramic views of the city, coastline, and surrounding mountains.
The drive up was an adventure in itself, with steep slopes and sharp bends. Along the way, I noticed many locals and tourists hiking up, which seems to be a popular activity for those seeking a more challenging experience.
The road is quite steep and winding, so if you're not an experienced rider, it's advisable to go by car or with a guide.
At the summit, I was greeted by a statue of an old man deep in thought over a stone chessboard. This is De Thich, a deity from local legend.
According to the tale, two celestial beings were engaged in a prolonged chess match atop the mountain.
One became distracted by the laughter of fairies bathing at the nearby beach (now known as Tiên Sa Beach) and lost the game.
In frustration, he kicked the chessboard into the sea and returned to heaven, leaving De Thich to ponder his next move alone. The statue commemorates this story and adds a mystical touch to the peak.
The views from Bàn Cờ Peak are absolutely stunning. On a clear day, you can see the entire city of Da Nang, the Han River, the coastline, and even the distant Cham Islands.
It's a popular spot for photography, especially during sunrise and sunset when the lighting enhances the natural beauty of the landscape.
Best Time to Visit: Early morning or late afternoon to avoid the midday heat and to catch the sunrise or sunset.
Transportation: Due to the steep and winding roads, it's recommended to go by car or with a guide.
If you choose to ride a motorbike, ensure it's a manual one, as scooters are not allowed on the ascent for safety reasons.
Preparation: Wear comfortable shoes suitable for hiking, bring water, and check the weather forecast before your trip.
Entry Fee: There is no entrance fee to visit Bàn Cờ Peak.
In summary, Bàn Cờ Peak offers a unique blend of natural beauty, cultural legend, and panoramic vistas.
It's a must-visit for anyone traveling to Da Nang who wants to experience the city from a different perspective.
In summary, Bàn Cờ Peak offers a unique blend of natural beauty, cultural legend, and panoramic views. It’s really one of those must-go places if you’re visiting Da Nang and want to see the city from a whole different angle.
Oh—and one more cool thing! On the way up, I was super lucky to spot a rare monkey with colourful fur (I think it’s the red-shanked douc langur, quite famous in this region).
A lot of people were stopping to take photos of it too! It’s not something you see every day, so that made the whole journey even...
Read moreNơi này được gọi là Đỉnh Bàn Cờ. Đường đi lên hiểm trở nhưng cảnh quan rất đẹp. Từ nơi này có thể nhìn thấy toàn cảnh thành phố Đà Nẵng. Trên đỉnh là một bộ bàn cờ tướng bằng đá và bức tượng ông tiên đang ngồi.
Nghĩ trên đỉnh Bàn Cờ Tôi biết truyền thuyết về đỉnh Bàn Cờ qua kiến thức từ sách vở và những câu chuyện lan truyền với ý tứ không khác nhau là mấy trên mạng Internet. Vậy nên, trong tôi, ý niệm về nó vẫn là cái gì đó rất mông lung và nhuốm màu huyền ảo.
Đà thành trong tôi đã gần 10 năm. Chừng ấy thời gian mà tôi chưa một lần nghĩ có ngày sẽ lên đỉnh Bàn Cờ truyền thuyết ấy một mình hay cùng ai. Và có lẽ tôi sẽ không có dịp lên đó trước khi hết cái thuở xuân xanh của mình nếu không có phút ngẫu hứng rủ rê của mấy cô cậu học trò nhỏ.
Hòn Sơn Trà mang tên Tiên Sa vì từ ngày xưa truyền lại nơi đây vốn là xứ sở quyến rũ thần tiên sa xuống chơi cờ, thưởng ngoạn, tắm suối và đùa giỡn với sóng biển. Du khách gần xa bây giờ cũng bị cuốn hút bởi bối cảnh “tiên sa” của chốn trần gian ấy. Tôi biết người ta hết sức thích thú khi lượn xe trên đường núi lắm quanh co, trắc trở, kích thích óc phiêu lưu; biết người ta cảm thấy đê mê trong làn sương dày đặc phả vào người khi xe leo lên đỉnh; biết người ta đã phóng tầm mắt về phía thành phố đã thu nhỏ từ đỉnh và ví nó như “miếng vải rẻo” và cũng biết người ta mong ước được ngồi đối diện đánh ván cờ với tiên ông trong một tấm ảnh… Nhiều người còn không ngần ngại khắc tên mình trên vách núi mong lưu danh thiên cổ cùng danh thắng.
Lên đỉnh Bàn Cờ từ lúc thành phố còn ngái ngủ sau lưng, thế mà đoàn xe của cô trò tôi đã không nhanh chân hơn mặt trời mọc. Đường sá cũng không thách thức bằng cái ánh đỏ rực ở góc núi phía đông báo hiệu sự bắt đầu của một ngày hè oi ả. Nắng sớm đã biến cơ hội được đi trong làn mây là là bồng bềnh huyền ảo của chúng tôi thành hư không.
Trên đường lên đỉnh, chúng tôi bắt gặp một bàn tay âm thầm với nghĩa cử đẹp đẽ: mỗi sáng sớm tinh mơ với chiếc xe máy thoăn thắt vượt các ngọn núi, đoạn đèo, thắp nén nhang cho ấm lòng những linh hồn được thờ phụng trong các am, khám nhỏ trên núi. Chưa kịp hỏi, nhưng không cần phải hỏi vì tấm lòng ấy chẳng cần ai hỏi han, quan tâm mình. Có lẽ chẳng ai biết đến cái ơn của người đàn ông ấy đã cứ lặng lẽ cầu mong bình an cho bước chân của du khách đến đây.
Nhìn từ đỉnh Bàn Cờ, tôi biết rằng “Cảng Con hến” hiện ra có lẽ là đúng với ý nghĩa của nó nhất chứ chẳng cần phải từ ngoài biển khơi xa xôi kia. “Cảng Con hến” dịch từ Hiện Cảng (1) vốn là danh xưng mà người Trung Hoa gọi vùng đất Đà Nẵng theo hình thể của núi Sơn Trà và vũng nước theo hướng nhìn thấy từ ngoài khơi vào. Thiên nhiên thật khéo tạo hình thể đẹp đẽ ấy cho con người! Chiêm ngưỡng vẻ đẹp toàn thể của thành phố từ đỉnh Bàn Cờ thì chẳng thể dùng đến một lời lẽ nào vì sợ ngôn từ của mình không đủ để diễn đạt. Vậy nên, cứ để cho ai muốn ngắm thì hãy một lần lên đỉnh...
Trên mạng Internet, tôi thấy bàn cờ trong ảnh của các du khách còn rất nhiều quân, những quân cờ xi-măng to chỉ chực rời khỏi bàn vì du khách tay cầm xem, tay mang về, tay để lại quân sấp quân ngửa. Nhiều du khách cả trong nước, ngoài nước mong lưu niệm phút trầm tư giữa tiên cảnh mà không ngần ngại ngồi đối diện chống cằm, đặt tay lên quân cờ, đứng cạnh tiên ông... Nhưng chính mắt tôi đang đứng nhìn cái bàn cờ ấy: tiên ông ngồi đó ngón tay phải trỏ lên đầu, tay trái cầm bầu rượu, bàn cờ không còn nhiều quân cờ như trước (mỗi bên còn 3 quân: bên xanh còn tướng với cặp pháo; bên đen còn tướng với cặp chốt), các quân cờ xi-măng bây giờ nhỏ hơn, đã được...
Read moreWe came here with the automatic motorbike but we could not get in. They stopped us and then asked us rent their normal motorbike with the price is 100k/ pax. If we can’t drive it by ourselves, we have to hire 2 drivers to take us go to the peak and the cost extra 50k/ pax!
The point is they think driving the normal motorbike to the peak is safer and better than driving the automatic one but if someone who have used to the automatic one in whole their life and they have never ever used the normal one, so they know and handle everything with the automatic one much much better to compare with driving the normal one. Then, which one is safer for the driver??
If compare the road in Da Nang with the road in the North of Vietnam, the one in Northern is more steep and very dangerous but nobody force you have to drive this kind of motorbike and don’t use that kind of motorbike. They just give you advice and suggest you that driving the normal motorbike is better than driving the automatic one but you will be the person decide to use.
This is...
Read more