CHUYẾN ĐI BÃO TỐ ĐN, ngày này tháng nọ năm kia. Hai thèn đực chán đời, mộng du xách xe chạy la cà từ ĐN lên MĐ. Vừa chạy vừa ngắm trời ngắm đất, chỗ mô thích thì dừng lại hít thở như mới chui trong phòng xông hơi ra, cà rề, cà rề, vừa sợ lủng xe, sợ hết xăng, vừa bàn chuyện đại sự thế giới, lo chứng lên, đất xuống, bitcoin thì lừa đảo. Bên đường mà có cây ổi, cây mận thì cũng tạt vào nhón trộm vài trái để làm hành trang chạy tiếp, hên là chưa bị chủ bắt hay chó dí. Chơi chạy chán chê, tới nơi thì trời tối, chủ quan không đặt phòng trước, lên đúng dịp lễ nên gọi quanh, đi quanh k còn chỗ nào còn phòng. Kiếm không được chỗ trú thì ra chỗ cây ATM xác định là chiếm lĩnh, rồi chia ca thèn canh thèn ngủ lấy sức mai chơi tiếp (:D) Đang ngu ngơ thì có một cô gái xuất hiện, cô gái đoán là tụi mình phải ngủ bờ bụi nên hỏi thăm và đề nghị về nhà cô ấy nghỉ. Chỉ hỏi ngắn gọn, khẳng định chắc nịch là cả MĐ giờ k còn chỗ nào ngủ nghỉ và bảo theo cổ. 2 thèn đực bán tín bán nghi, không hỏi thêm mà lò dò chạy theo sau, vừa đi vừa thống nhất là nhắm mắt trao thân, thèn em nó trẻ khỏe, chừ mình già rồi ai thèm, quá lắm mất đời trai, còn trên người có mẹo gì quý giá mô lo. Mình cẩn thận chụp hình biển số xe, gim định vị từng chặng gởi về cho người thân, dặn dò là tiền, vàng cất đâu, còn nợ những ai…phòng khi có biến còn biết mà lo liệu, kkk. Cổ dẫn về nhà ba mẹ hay sao á, lấy tấm nệm. Xong mới vòng về "hang động chính". Té ra là đc ở phòng hẳn hoi, mà là phòng kho. Cô gái cũng k nói gì chỉ bảo đợi tí, và cổ lúi húi dọn dẹp mấy đồ cho gọn lại xíu, đặt nệm, thay ga nệm (nằm sàn 2), lấy mền, lấy gối... (cơ bản phòng kho rất sạch sẽ gọn gàng rồi). Rồi xong. Giao cho mình chìa khóa và mới nói đây là homestay của vợ chồng cổ, và còn cái kho này có thể ngủ tạm qua đêm, cổ hướng dẫn vị trí nhà tắm, phòng vệ sinh...Thở phào nhẹ nhõm, lòng phơi phới (lần 1) vì cũng có thể tắm rửa ngủ nghỉ 1 cách đoàng hoàng sau một ngày vất vả vì phải tận hưởng không khí tuyệt vời của MĐ. Tối đó 2 thèn lại thì thầm, chắc mai bị chém đẹp đây, khi tối ngại quá, nên k dám hỏi chi phí như vậy là bao nhiêu, mà kệ, rứa là hên rồi, bao nhiêu cũng cam lòng và biết ơn lắm lắm. Thế là mãn nguyện, ngủ say xưa quên trời đất, quên là đang ở một vùng đất mới, quên luôn là đang ngủ trong kho. Cái kho thơm tho sạch sẽ. Sáng hôm sau dậy thật sớm tận hưởng khí trời MĐ, ngắm hoàng hôn lãng mạn của các đôi bên cạnh, trên nóc nhà của Homestay, còn 2 thèn đực du hí thì có méo gì lãng mạn đâu, hỏi ku em là đi đâu tiếp, ăn gì, tối qua có nghe phòng bên rúc rích, đánh vần a á ớ gì không, chớ anh mi lăn ra ngủ mê mệt. Ak lộn, ngắm bình minh chớ. Chuyện gì đến thì phải đến, bình minh lên rực rỡ cũng là lúc xuống nhà thu dọn hành lý và xác định lên đoạn đầu đài làm thanh toán. Ai dè, cô gái giờ mới chắc nịch là chủ Homestay cười cười nói: chúc 2 anh em đi chơi vui vẻ, chứ bắt nằm ở nhà kho mà sao dám lấy tiền. Trời đất quay cuồng, tôi choáng váng (lần 2) vì NGƯỜI MĂNG ĐEN (homestay). Chỉ biết thầm trách ông trời, bản thân đã làm gì xấu mà bị đối xử như vậy. Hờn trách luôn sao cô ÍT nói. ( Chuyện thật, dù là tiểu tiết cũng thật. Ai không tin gọi Tui, cảm ơn cô chủ đã cho một kỷ niệm ấm lòng trong thời tiết se lạnh của vùng đất hiếu khách. Viết nhân có người hỏi lên MĐ thì ở đâu, lúc viết tưởng nhớ về một người thầy đã xa khuất, mãi quý...
Read moreMăng Đen mùa quả ngọt – Nhớ mãi hương vị mâm xôi rừng
Những ngày đầu hè, tôi có dịp trở lại Măng Đen – mảnh đất cao nguyên bình yên với khí trời se lạnh dịu dàng và nắng vàng trải nhẹ trên những con dốc phủ thông xanh. Không khí nơi đây mát mẻ đến lạ, vừa đặt chân xuống xe đã thấy mọi muộn phiền nơi phố thị như được gió rừng cuốn trôi.
Giữa cái thanh bình ấy, tôi được thưởng thức một hương vị rất đỗi thân thương – quả mâm xôi rừng, hay còn được người dân nơi đây gọi bằng những cái tên dân dã như quả ngấy, quả đùm đũm. Nhìn những chùm quả chín mọng đỏ au, tôi bất giác nhớ về tuổi thơ – cái thời còn nhỏ rong chơi, hái quả dại ven rừng mà ăn, chẳng cần rửa, chẳng cần lo nghĩ.
Quả mâm xôi rừng mọc hoang, chẳng qua bàn tay con người vun trồng, thế nhưng chính sự "hoang dã" ấy lại làm nên nét riêng biệt: vị chua ngọt thanh mát, từng múi quả như tan trên đầu lưỡi, để lại dư vị khó quên. Ngon là vậy, nhưng mâm xôi rừng còn tốt cho sức khoẻ: giúp giảm cân, làm đẹp da, ngăn ngừa bệnh tim mạch, lại giàu vitamin và chất chống oxy hoá.
Người Măng Đen không trồng mâm xôi trong vườn, họ tìm thấy nó trong rừng, giữa những triền núi âm u và con suối róc rách. Có lẽ vì thế mà thứ quả nhỏ bé ấy lại quý giá, không chỉ vì dinh dưỡng, mà còn bởi nó mang trong mình hồn vía của núi rừng Kon Plông.
Nếu có dịp ghé Măng Đen vào những ngày nắng nhẹ đầu hè, tôi khuyên bạn hãy tìm ăn một chùm mâm xôi rừng. Không chỉ là ăn một loại quả – mà là nếm một phần ký ức, một chút thiên nhiên hoang sơ và một vị ngọt dịu dàng như lòng...
Read moreLinh is an excellent host! I am probably the first foreigner guest in his homestay, and he made me feel comfortable and at home. He showed me some hiking places, and offered me a home cooked lunch before I left. The place is peaceful and an ideal place to escape from the city noise and pollution. He is currently making a rooftop lounge for guests to gather and chill. Looks like it's almost completed. Highly...
Read more