Chùa Thành (tên chữ là Diên Khánh Tự) là một ngôi cổ tự, hiện toạ lạc tại số 3 đường Hùng Vương, phường Chi Lăng, thành phố Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn, Việt Nam. Năm 1993, chùa đã được xếp hạng di tích Lịch sử - văn hóa cấp quốc gia. Hiện nay, chùa là Trụ sở của Ban Đại diện Phật giáo tỉnh.
Kiến trúc: Chùa Thành là ngôi chùa cổ bề thế ở tỉnh Lạng Sơn. Tam quan chùa thiết kế theo lối chồng diêm lớp lớp gồm 24 mái, lợp ngói mũi hài và các đầu đao cong vút. Hệ thống mái chùa được chạm đục tỉ mỉ với các đầu phượng đỡ toàn bộ hoành và các kèo. Những linh vật, như: long, ly, quy, phượng...đều được đắp vẽ rất mỹ thuật. Các cột gỗ lim to, cao 9 m, được đặt trên các chân tảng đá xanh và nền chùa lát gạch Bát Tràng (Gia Lâm, Hà Nội). Cửa sổ cũng được thiết kế đậm chất Á Đông với ngoài tròn, trong vuông tượng trưng cho âm dương, trời đất. Cánh cửa được tạo tác như một bức tranh tứ bình, tứ quý. Toàn bộ câu đối phía ngoài bằng chữ Hán được ghép bằng sứ hết sức tỉ mỉ, công phu. Chùa gồm 38 gian lớn nhỏ, với nhiều hạng mục công trình: tiền đường, phương đình, bái đường, tổ đường, hậu đường,...
Chùa Thành được trùng tu nhiều lần vào các năm 1796, 1947, 1967, 1980, 1992. Đến năm 2004, chùa lại được đại trùng tu, tạo nên sự bề thế như ngày nay.
Giá trị: Bến đá Kỳ Cùng ngày nay, nơi chùa Diên Khánh tọa lạc Toàn bộ hệ thống tượng thờ (gồm 53 pho tượng lớn, nhỏ) của chùa Thành được đúc bằng đồng nguyên khối. Năm 2007, hệ thống tượng thờ này đã được Trung tâm Sách Kỷ lục Việt Nam xác nhận là "Ngôi chùa có hệ thống tượng thờ bằng đồng nguyên khối nhiều nhất Việt Nam".
Bên cạnh đó, các hoành phi, câu đối của chùa cũng được chạm khắc tinh xảo. Nhiều bộ được sơn son thếp vàng và có tuổi hàng trăm năm. Đặc biệt, ở chùa hiện còn lưu giữ quả chuông nặng 600 kg được đúc từ năm Cảnh Trị thứ 9 (1671), dưới triều vua Lê Huyền Tông, và tấm bia Diên Khánh tự bi ký (Bài ký bia chùa Diên Khánh) dựng năm 1796, dưới triều vua Cảnh Thịnh. Đây là bia đá hai mặt, khắc văn bia viết bằng chữ Hán, đặt trên lưng rùa, trán bia khắc nổi "lưỡng Long chầu nguyệt", riềm bia khắc hoa văn trang trí.
Ngoài ra, tại tam quan hiện treo một đại hồng chung, do các nghệ nhân đến từ làng Ngũ Xã (Hà Nội) đúc năm 2007. Trọng lượng của quả chuông nặng 2,1 tấn thể hiện ý nghĩa cầu cho nước Việt Nam ở thế kỷ 21, được thịnh vượng và quốc...
Read moreChùa Thành Lạng Sơn vốn dĩ có tên gọi là chùa Diên Khánh Tự. Đây là một ngôi chùa hết sức cổ kính tọa lạc bên dòng sông Kỳ Cùng. Điểm du lịch tâm linh này cũng được thay đổi nhiều tên gọi khác nhau qua từng thời kỳ. Ngôi chùa này bắt đầu được xây dựng vào thế kỷ 15 với tên gọi Hương Lâm Tự, tọa lạc tại xã Mai Pha. Cho đến năm 1796, ngôi chùa được dời về vị trí hiện nay. (Cách vị trí cũ khoảng 200m). Sau đó, chùa cũng được đổi tên thành Diên Khánh Tự.
Từ năm 1846, từ đời của vua Thiệu Trị, ngôi chùa này được đổi tên thành Tuần Khánh Tự. Mãi một thời gian sau, tiếp tục duy trì tên gọi cũ là Diên Khánh Tự. Với những người dân địa phương tại đây, họ vẫn thường gọi là Chùa Thành Lạng Sơn bởi ngôi chùa này tọa lạc ngay cạnh thành cổ. đáo. Nổi bật nhất phải kể đến là tam quan chùa với lối chồng diêm 24 mái, kèm theo đó còn có ngói mũi hài, các đầu đao cong được thiết kế độc đáo. Ngoài tam quan chùa, Chùa Thành Lạng Sơn còn có thêm cánh điện, tòa phương đình, điện Mẫu, nhà Tổ… tất cả các công trình này đều được thiết kế vô cùng cổ kính,...
Read moreChùa thường được gọi là chùa Thành, tọa lạc ở đường Hùng Vương, phố Cửa Đông, phường Chi Lăng, thành phố Lạng Sơn, tỉnh Lạng Sơn. Chùa thuộc hệ phái Bắc tông. Chùa được dựng vào thời Hậu Lê, trước đây tên là Hương Lâm ở xã Mai Pha. Đến năm 1796, chùa được về địa điểm hiện nay, lấy tên chùa Diên Khánh. Năm 1846, chùa trùng tu, đổi tên là chùa Tuần Khánh, sau lấy lại tên Diên Khánh, có nghĩa là tích điều thiện để có phúc cho đời sau. Chùa được xây dựng theo kiểu Nội Công ngoại Quốc. Tam quan xây theo kiểu chồng diêm, tám mái. Sau tam quan là ngôi chánh điện, tòa phương đình, điện Mẫu, nhà Tổ… Chùa được trùng tu những năm gần đây: 1967, 1980, 1992. Nhà tổ được xây dựng năm 1994. Điện Phật được bài trí tôn nghiêm. Nhiều pho tượng, câu đối, hoành phi có giá trị cao về mặt nghệ thuật tạo hình. Chùa có bia thời Hậu Lê. Đặc biệt, đại hồng chung cao 1,30m, đường kính 0,96m, nặng 600kg được đúc năm 1697. Chùa đã được Bộ Văn hóa – Thông tin công nhận là Di tích lịch sử – văn hóa quốc gia năm 1993. (Võ văn Tường - Chùa Việt...
Read more