A Taste of History: A Review of Phở Minh in Ho Chi Minh City Stepping into Phở Minh isn't just about grabbing a meal; it's like taking a step back in time. Tucked away down a narrow alley off of Pasteur Street in Ho Chi Minh City, this celebrated eatery has been serving up its signature beef noodle soup since 1945. It's the kind of place that has earned its reputation not from flashy marketing, but from decades of perfecting a single, iconic dish.
The true star of the show is, without a doubt, the phở bò. The broth is the heart of the experience—rich, clear, and deeply fragrant with the warming spices of star anise, cinnamon, and cloves. It's a testament to the slow, patient simmering of beef bones, a tradition that has been passed down through generations. Each spoonful delivers a balanced, savory flavor that is both comforting and complex, without being overly sweet as some Southern-style phở can be.
The bowl itself is a work of art. The noodles are tender, and you can choose from various cuts of beef, including perfectly rare slices of tenderloin, fatty brisket, and soft tendon. This classic preparation allows the high-quality ingredients to shine. To accompany your bowl, there's a plate of fresh herbs like Thai basil, cilantro, and bean sprouts, along with chili and lime to let you customize the flavor to your liking. Don't forget to try the freshly baked pâté chaud—a flaky puff pastry with a hot, savory meat filling that is a perfect side dish to the soup.
The atmosphere is simple and no-frills, reflecting its long history as a local favorite. You'll likely sit at a communal table and rub shoulders with both Saigonese regulars and adventurous tourists. The service is quick and efficient, ensuring you get your piping-hot bowl without a long wait, which is crucial since they close early, often by 10 AM.
Phở Minh is more than just a restaurant; it's a piece of living history. It stands as a testament to the enduring appeal of a classic dish done exceptionally well. It's a must-visit for anyone seeking an authentic, unforgettable taste of Vietnam's...
Read moreTook taxis to and from my hotel in District 3 of HCMC, on the morning of my flight to Danang, to this pho restaurant in District 1. I ordered a small pho and a pate chaud. The pho was quite ordinary, not that different from the one near my hotel. Although I must admit the thinly sliced beef was more tender. The soup was neither thick nor rich (as described in some of the Google reviews) and I had to add a fair bit of chilli sauce, lime juice and a brown savoury sauce provided. It didn’t taste too bad but not what i expected from a Michelin approved restaurant.
The pâté chauffeur was light and crispy on the outside but would be better if it had fewer oily layers of dough and a little more meat filling. Not sure why it states ‘complimentary meat pastry’ under Google reviews but each pate chaud costs 15,000 Dong, They will bring you 2 pieces but you do not need to eat both.
On a separate note, I feel compelled to bring up one incident which occurred during my visit that really bothered me. I was finishing up the soup when one of the ladies came up and took away my half eaten plate of herbs. She took it back to the open kitchen and I saw her pour the herbs back into a container. I presume the herbs will be recycled for other customers! Frankly, it was quite nauseating to know that I had eaten herbs (raw and uncooked!!) that had been touched by other customers! I just hope they wash it first before recycling but I am not sure they do. Maybe other Vietnamese restaurants practice this too but this is the first time it’s so blatantly done. Usually they will wait to clear the herbs, with the rest of the plates after we have...
Read moreĐể tìm ra tiệm phở có tuổi đời hơn 60 năm, người ta phải đi vào một con hẻm nhỏ hẹp và yên tĩnh giữa lòng Sài Gòn. Tô phở nhỏ xinh xắn mà nhiều người thích hụp cạn nước dùng của tiệm phở Minh lừng danh một thời có quá nhiều câu chuyện thú vị.
Lý do nhiều người Sài Gòn cũ thích đi sâu vào hẻm 63 đường Pasteur để ăn hoài một “điệu phở” là bởi họ đã ăn quen từ thuở nhỏ, đã “kết” hương vị rất khác biệt của phở Minh (tên đầy đủ của ông chủ tiệm là Trần Minh), và cũng có thể vì thích một không gian thoải mái như ăn tại gia đình trong con hẻm yên tĩnh. Có những gia đình mà cả ba thế hệ đều tới đây ăn phở thường xuyên vào mỗi buổi sáng.
Có lẽ, phở là món ăn Việt duy nhất có “tín đồ” và “trường phái”, đặc biệt với những tiệm phở có thâm niên vài chục năm trở nên. Ở Sài Gòn, “trường phái phở” có thể kể đến phở Dậu, phở Minh, phở Tàu Bay, phở Hòa - Pasteur, phở Cao Vân, phở Phú Gia, phở Dũng...
“Tín đồ” của phở không phải là ăn phở lấy no, mà là để “thưởng phở”. Khi một ai đó đã trở thành tín đồ của một trong những tiệm phở nêu trên thì đừng hòng có ai thuyết phục được họ thay đổi. Và nếu có một cuộc bình chọn tiệm phở ngon nhất thì ban tổ chức vui lòng nên trao những danh hiệu như Hoa hậu phở, Vua phở, Đệ nhất phở... cho những tiệm danh tiếng, nếu không muốn một trận “bàn phím chiến” nổ ra giữa các tín đồ đầy cực đoan của món ngon này.
Tín đồ của phở Minh thì sao? Họ chịu cái kiểu của phở Minh là vẫn phải hầm thịt và xương bằng bếp củi qua nhiều lần lửa, nghĩa là hầm một thời gian phải tắt lửa đi để nguội một thời gian rồi lại hầm tiếp, xương và thịt trước khi hầm phải luộc sơ để ra hết bọt hôi. Nếu dùng bếp gas để hầm phở là hỏng hết vị! Bởi vậy, thực khách khi ăn tinh ý sẽ nhận ra những miếng thịt chín ở phở Minh có một mùi thơm khó tả, cũng là mùi thơm của thịt bò đã hầm qua “đủ lửa”. Xương và thịt bò khác những động vật khác ở chỗ là khi nấu với một thời gian hợp lý mới tỏa mùi thơm, thời gian bao lâu thì chỉ người nấu phở có kinh nghiệm mới biết. Mùi hương thơm của thịt bò là một trong những lý do làm cho nhiều người “ghiền” tô phở Minh.
“Phở Minh không cho bất cứ một gia vị thuốc Bắc nào như quế, hồi, thảo quả, đinh hương… mà chỉ có gừng không nướng và hành khô”, đó là hé lộ của em gái ông Trần Minh năm nay đã 90 tuổi. Trí nhớ của bà còn rất minh mẫn. Bà cho biết, vào những năm 1940 ở Sài Gòn người ta bán phở gánh trước, sau đó mới đến xe phở. Hồi đó, phở Minh cũng không có rau giá, nhưng rồi khách hàng yêu cầu nên phải nêm đường, thêm rau giá, tương đen, tương đỏ cho phù hợp gu của thực khách.
Ông Trần Minh và các anh chị em rời quê ở Hà Đông - Hà Tây cũ vào Sài Gòn từ những năm 1920, sau khi làm một số nghề thì quay sang bán phở, học nghề từ ông bác ruột tên là ông Kỉnh, trước bán phở ở đường La Grandière (nay là đường Lý Trọng). Không biết ông Minh có cải tiến cách nấu phở không mà phở của bác thì không nổi tiếng, còn phở Minh vào những năm 1950 thì nổi như cồn, thu hút các các văn nghệ sĩ, chính khách miền Nam kéo tới nườm nượp. Tiệm nằm trong con hẻm nổi tiếng bên hông rạp ciné Casino - ngay góc ngã tư Pasteur đoạn giao với đại lộ Lê Lợi sầm uất, thuộc khu trung tâm của Sài Gòn.
Chủ tiệm giày trên đường Espagne (Lê Thánh Tôn ngày nay) mê phở Minh đến độ đã phải làm thơ về phở, và được ông Minh trân trọng treo trong tiệm nhà mình:
"Nổi tiếng gần xa khắp thị thành
Trần Minh phở Bắc đã lừng danh
Chủ đề: tái, chín, nạm, gầu, sụn
Gia vị: hành, tiêu, ớt, mắm, chanh…"
Tín đồ của phở Minh ngày nay nhất quyết không cho chủ quán, cũng là con gái và cháu ruột của ông Minh thay đổi bàn ghế, không gian của tiệm phở - căn nhà đã có từ những năm 1950s này. Bởi vậy, khi vào tiệm, người ta sẽ nhìn thấy những chiếc bàn kiểu cũ, những chiếc ghế gỗ nâu đen rất đặc biệt đã bóng lên màu của thời gian.
Còn gì thích thú hơn khi ngồi ở bên căn nhà cũ, nhìn lò than củi đỏ rực, nồi nước dùng tỏa ra một mùi thơm vô cùng quyến rũ, vừa thưởng thức vừa xem con gái cụ Minh chuẩn bị những tô phở...
Read more